NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 30

Mạc Quân sờ sờ mặt, quả thật chính mình đang cười không thể khép

miệng.

Chàng vốn không ưa hạ nhân trong phủ bàn tán chuyện của chủ nhân,

nhưng loại chuyện như thế này… chàng thích. A Phi, người này nên được
ban thưởng.

“Vương… Vương gia…” Hai nha hoàn nọ cằm gần như rơi xuống đất,

luống cuống quỳ xuống khi thấy chàng xuất hiện trên lối rẽ.

Chàng liếc nhìn cả hai, phất phất tay: “Đứng lên đi! Báo Trần quản gia

lát nữa tới thư phòng gặp ta” rồi nhanh chóng đi qua.

Trên ghế mềm trong Vân đình, Thiên Anh đang ngồi nhàn tản, cằm tì lên

tay. Từ phía chàng đi tới, mặt hồ bên cạnh nàng sáng lên, phản chiếu dưới
nắng sớm, khiến vẻ mặt trông nghiêng của nàng càng trở nên sắc nét: mũi
cao, mắt sâu, môi trên hơi cong, những ngón tay vừa dài vừa thon, mái tóc
đen bóng... Mạc Quân ngơ ngẩn ngắm hình ảnh nàng trong nắng sớm.
Những tán tử phượng

[1]

phía sau đung đưa trong gió, vài cành lá chìa ra như

đang vươn tay về phía nàng, nương theo một vài cơn gió lớn thật sự chạm
được tới cánh mộc lan trên cây trâm nàng cài. Thật giống chàng, Mạc Quân
thở dài, chúng cũng giống chàng, chạm không tới trái tim nàng.

Mạc Quân bước vào Vân đình, ra hiệu người hầu lánh đi, cười cười ngồi

xuống đối diện nàng. Thiên Anh thấy chàng liền ngồi nghiêm chỉnh, tay
cầm đũa, vội vã nói: “Vương gia, mời dùng bữa sáng!” rồi gắp lấy một
miếng bánh điểm tâm đặt vào bát.

[1] Tử phượng (phượng tím) là loài cây quý, thân gỗ lớn, tán rộng

nhưng cành lá thưa, khi không có hoa trông khá giống phượng vĩ. Cây trổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.