NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 31

hoa vào tháng Ba hàng năm, nhưng hoa kết thành từng chùm màu tím hình
chuông, cánh hoa mềm mại không hề giống hoa phượng.

Mạc Quân không đáp, chỉ im lặng ngắm nàng. Nhìn trực diện, ánh nắng

phản chiếu từ mặt hồ khiến một nửa gương mặt nàng sáng lên, làn da trắng
mịn, một chút lông tơ mỏng manh bình thường khó thấy nhưng giờ khắc
này càng khiến khuôn mặt nàng như được bao bọc bởi một vầng ánh sáng
mơ hồ, đôi môi đỏ hồng và sáng bóng…

“Vương gia?”

“Ừ.” Mạc Quân nâng mi nhìn nàng.

“Ngài muốn dùng bữa không?” Nàng coi như quan tâm.

“Lấy giúp ta!” Mạc Quân mỉm cười, đẩy bát của mình tới trước mặt

nàng.

Thiên Anh lấy một đôi đũa mới, gắp bánh đặt vào trong bát cho chàng.

Ăn điểm tâm ngọt trong bát là thói quen cố hữu của nàng. Nhìn mãi thành
quen, đến nay, chàng đã không còn ngạc nhiên nữa, trái lại còn cảm thấy
thú vị. Nàng cực kỳ ưa sạch sẽ trong chuyện ăn uống, đặc biệt là các bữa
chính, trước khi ăn, nhất định phải rửa tay thật sạch; trong khi ăn, luôn phải
có khăn tay, ăn một miếng, ngay cả khi dùng đũa cũng sẽ lau tay một cái rồi
mới tiếp tục ăn; ăn xong, đương nhiên phải lau miệng và tay bằng khăn ướt.
Nàng ghét bị đồ ăn dính vào quần áo, đặc biệt là phần tay áo. Bề ngoài nhìn
nàng có vẻ là kiểu người lạnh nhạt, không quá quan tâm hay để ý một thứ
gì, nhưng kỳ thực chỉ cần người nào tinh tế nhìn qua những yêu ghét của
nàng trong việc ăn uống đều có thể dễ dàng nhận thấy tính cách nàng vô
cùng mãnh liệt và rõ ràng, thậm chí có phần cực đoan, cố chấp.

“Anh nhi, nói ta nghe, nàng thấy thế nào mới gọi là ‘bồi đắp tình cảm’?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.