NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 106

- Tôi không tìm thấy Tiểu Tây đâu cả.

Bạn cùng phòng trêu:

- Ối cha cha, không phải là đã mang theo món hời bỏ trốn rồi chứ?

Vương Diệc Phàm gọi điện thoại liên tục, và liên tục nhận được câu

trả lời của bạn cùng phòng của Tiểu Tây rằng cô ấy không có ở ký túc xá.

Cuối cùng, tôi phải đóng giả làm giáo viên trong trường gọi điện đến

hỏi, cô bạn cùng phòng kia mới tỏ ra hết sức kinh ngạc, đáp:

- Thưa thầy, lẽ nào thầy không biết Tiểu Tây đã đi du học?

Tôi thất kinh:

- Khi nào?

Cô kia đáp:

- Chuyến bay sáng nay ạ.

- Cô ấy có bạn trai kia mà?

Cô bạn kia cười giòn tan:

- Làm gì có ạ! Bao nhiêu người theo đuổi, cô ấy cảm thấy phiền phức,

mới bay ra nước ngoài cho rảnh thân đấy ạ!

Cả phòng im phăng phắc, ai nấy đều cố kìm nén nỗi phấn khích muốn

nhảy điệu Lam-bát-đa.

Tất nhiên, chúng tôi không quên an ủi bạn mình. Ha ha ha, đồ đê tiện

ấy luyến tiếc làm gì, ha ha ha. Chỉ tiếc hơn ba ngàn đồng thôi, ha ha ha.

Có phải Tiểu Tây mưu đồ kiếm chác chiếc nhẫn kia không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.