NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 19

Đám sinh viên bàn tán xôn xao, ai nấy đều xuýt xoa: “Quả nhiên

không thể xem mặt mà bắt hình dong.”

Tôi kéo Đầu Heo rút khỏi đám đông, thấy tay nó siết chặt thành nắm

đấm, mắt nó ngấn nước.

Tuy không biết nó khóc vì điều gì, nhưng tôi hiểu là nó đang rất buồn.

Đầu Heo ngoảnh lại nhìn tôi chằm chằm:

Chắc chắn Thôi Mẫn bị oan, cậu có tin không?

Tối hôm đó, Đầu Heo phá lệ ra sân vận động chạy bộ. Tôi đứng một

chỗ nhìn nó chạy như một gã khùng, một vòng, hai vòng rồi ba vòng, đến
khi mệt quá nó nằm lăn trên thảm cỏ.

Lâu sau, nó lồm cồm bò dậy, rồi chạy như bay đến khu ký túc xá nữ,

tôi theo không kịp.

Sau đó, Đầu Heo trốn học liên miên, nó hùng hục đi làm gia sư.

Sau đó, nó xuất hiện cùng đàn chị Thôi Mẫn vào các buổi tối tự học,

trong ánh mắt ngỡ ngàng, kinh ngạc của mọi người.

Mùa đông, trời đổ tuyết lớn, Đầu Heo cầm ô, Thôi Mẫn dịu dàng nép

mình bên Đầu Heo.

Mấy năm trước tôi có dịp trở lại trường, quay lại khu ký túc xá ấy. Tôi

cất bước trên hành lang và chợt có cảm giác chỉ cần đẩy cánh cửa phòng
308 sẽ thấy bốn tên con trai ngồi chồm hỗm, châu đầu quanh một chậu rửa
mặt úp cả mấy gói mỳ tôm mà chúng tôi dồn tiền mua chung. Cả bọn ì xèo
bàn tán.

Chúng tôi thức trắng đêm ở quán net, lúc thì ngủ gà ngủ vịt, lúc thì

cười như điên dại. Chúng tôi uống rượu Nhị Oa Đầu ở nhà ăn, mắt đỏ tròng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.