NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 194

Tôi sững sờ, không biết trả lời ra sao.

Tiểu Ngọc ngắm nhìn trời đêm ngoài cửa sổ nói:

- Liều mạng ở đây không phải là liều mạng làm việc, không phải liều

mạng ăn uống, không phải liều mạng giải thích, không phải một cách nói
hình ảnh, mà là, dù hôm nay có phải chết vì người ấy cũng sẵn lòng.

Cô ấy lắc đầu nói tiếp:

- Thực ra, em biết chắc mình không chết, nên cũng không thể gọi là

liều mạng. Anh thấy không, em yêu Mã Lực, nhưng dù anh ấy có ly hôn,
em cũng không thể đến với anh ấy. Bởi vì, em yêu anh ấy, em sẵn lòng làm
mọi điều vì anh ấy, nếu chúng em đến với nhau, em hy vọng anh ấy cũng
đáp lại em như vậy. Nhưng làm gì có chuyện đó, huống hồ anh ấy còn
chẳng thích em. Thế nên, em chỉ muốn làm người đưa đò. Và em cảm thấy
như thế này cũng rất vui.

Tôi trầm ngâm một lát, nói:

- Ừ, vui, vui chết khiếp!

Chúng tôi về đến quán bar của Quản Xuân, lúc này quán đã chật ních

người. Tiểu Ngọc ung dung ngồi vào chỗ cũ, vẻ mặt hoàn toàn bình thản,
không chút nao núng. Đám đông vỗ tay rào rào, tiếng huýt sáo, tiếng cười
nói, tiếng gào gọi điên cuồng náo nhiệt. Chúng tôi không thấy bóng dáng
cô vợ cũ của Mã Lực đâu, mọi người hô vang: Thắng rồi! Thắng rồi!

Bạn tôi từ đâu chạy về, hào hứng tuyên bố:

Vợ Mã Lực đứt rồi, cô ta uống đến quán cuối cùng thì “ra đi”.

Đám đông lại được dịp hò hét vui sướng, ai nấy đều hả hê:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.