NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 198

trước đại dương mênh mông này, chúng ta lại có thể tạo ra một thế giới cho
riêng mình.

Mùa xuân năm 2012, tôi đi Hồng Kông công tác, lúc ngang qua Thâm

Quyến, tôi rẽ vào nhà Tiểu Ngọc ăn cơm. Tiểu Ngọc vẫn dịu dàng, xinh
xắn, vẫn nhỏ nhẹ, hiền hòa như ngày nào. Cô ấy mua rất nhiều thức ăn, bận
rộn trong bếp với người giúp việc. Tôi ngồi trên sofa trong phòng khách,
ngẩng đầu liền thầy bức tranh Bạn bè ấy.

Tôi hỏi:

- Tiểu Ngọc, sao em lại treo bức tranh này?

Tiểu Ngọc bưng đồ ăn vào, đáp:

- Ba trăm ngàn của em đấy, không treo lên thì phí lắm.

Tôi nói:

- Em tìm thấy mình trong tranh chưa?

Cô ấy cười thật tươi:

- Tranh người khác vẽ làm sao tìm thấy mình trong đó.

Tôi cười bảo:

- Em sống rất ổn, đúng không?

- Vâng.

Chúng ta ai rồi cũng sẽ lên bờ, ánh dương ngập tràn muôn lối, bên

đường hoa nở hương đưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.