NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 208

Đám đông có đến hơn trăm người, người nào người nấy tay lăm lăm

cuốc xẻng, sào gậy, đứng xếp hàng trước vạch ranh giới giữa hai thôn, chửi
bới inh ỏi.

Tôi lập tức nhận ra Mã Lợi máu me đầy đầu trong đám đông ấy.

Sau đó, Tiểu Sơn thét lên một tiếng, xông ra trận tiền.

Sau trận ẩu đả đáng sợ ấy, nhẩm tính kỹ, tôi chỉ gặp lại Tiểu Sơn tổng

cộng có ba lần.

Ngày Quốc khánh năm kia, tôi về quê, lúc đi ngang qua một tiệm cơm

ven đường quốc lộ, tôi nhác thấy một người đàn ông trung niên, cười thật
tươi, ôm đứa bé trong lòng. Tôi ngập ngừng, gọi:

- Tiểu Sơn!

Cậu ta cười khách sáo, hỏi:

- Về bao giờ thế?

Tôi ở lại ăn cơm với cậu ta, đồ ăn cũng bình thường, chỉ có rượu là

uống rất nhiều. Cậu ta biêng biêng kể lại:

- Cậu biết không, tôi đã ngồi tù bốn năm, nhưng ông trời đối với tôi

không bạc.

Tôi quay lại nhìn Mã Lợi đang ôm đứa bé trong lòng, mắt trái của cô

ấy không chút ánh sáng, mắt phải của cô ấy nhìn xuống đứa bé ngập tràn
tình yêu và sự dịu dàng.

Hơn mười năm trước cô ấy đã phải đeo mắt giả bên trái.

Tôi cứ nghĩ mãi về điều này, vì sao Tiểu Sơn ở lì cái thị trấn bé nhỏ,

lạc hậu ấy, cái nơi nghèo đói, thiếu văn hóa ấy, không chịu đi đâu. Phải rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.