NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 213

- Cho em 0 điểm! Tôi sẽ báo cáo lên hiệu trưởng, em cứ chờ mà học

lại lớp sáu đi!

Bạn nữ bàn dưới run run đứng lên, lí nhí thưa:

- Thưa cô, bạn ấy không gian lận, đó là thư tình em viết cho bạn ấy.

Tôi đã trải qua nhiều lần xúc động nghẹn ngào, và đây là một trong số

đó. Tiếc rằng, tôi đã quên bạn gái đó. Bởi vì, chỉ vài ngày sau tôi lại phải
chuyển trường.

Tôi chuyển đến trường cấp hai mà mẹ tôi làm hiệu trưởng. Tôi ngồi

cùng bàn với Trương Bình. Tôi đã mất nửa học kỳ để học cấp tốc chương
trình của hai năm trước đó. Sau đó, tôi lại phải gồng mình để đuổi theo các
bạn cùng lớp. Vậy mà cuối cùng tôi cũng thi đỗ vào trường cấp ba tốt nhất
của thành phố.

Trường cấp ba cách nhà hai mươi cây số, tôi phải ở nhờ nhà dì. Trong

thời gian đó, tôi đã lén xin nghỉ học, đạp xe về quê để dự một đám cưới khó
quên trong đời.

Đó là đám cưới của Tiểu Sơn và Mã Lợi.

Ở nông thôn, nhà nào có đám cưới cũng đều sang hàng xóm mượn bàn

ghế, bát đũa, cốc chén. Rồi họ san phẳng một mảnh ruộng đã thu hoạch hoa
màu, mời một vài người nấu bếp, nấu đủ các món trên đời. Bà con chòm
xóm, họ hàng thân thích, ai đến dự là vào thẳng mâm cỗ.

Đội nhạc sẽ khua chiêng, gõ trống, thổi kèn, rất vui.

Có lẽ gia đình Tiểu Sơn đã phải bỏ ra khoản tích cóp không nhỏ, vì tôi

thấy họ san phẳng cả một thửa ruộng rất rộng, bày bốn chục mâm cỗ.
Nhưng khách khứa thì thưa thớt, chỉ ngồi đủ chục mâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.