NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 274

Ngày nào mẹ chồng tôi cũng nấu thịt kho Tàu, canh xương sườn,

nhưng Đại Hắc phải đợi tôi về nhà mới chịu ăn chút ít. Tôi xoa đầu nó, cổ
vũ: Lưu Đại Hắc, cố lên! Lưu Đại Hắc, cố lên, thì nó mới chịu ăn một chút,
chỉ một chút, một chút thôi, rất ít.

Anh biết không, sau đó tôi xin nghỉ mấy ngày liền để ở nhà với Đại

Hắc. Nó chết khi nằm cạnh tôi. Đầu nó gác trong tay tôi, nó liếm lòng bàn
tay tôi, sau đó ngước lên nhìn tôi, hình như muốn nói: Em phải đi đây, chị
đừng buồn!

Lưu Hân Hân đặt chai bia xuống, nói:

- Bây giờ nghĩ lại, vì sao hôm đó Đại Hắc muốn đuổi theo tôi, vì sao

nó điên cuồng đòi thoát khỏi phòng bảo vệ, vì sao nó chạy một quãng xa
như vậy đến tìm tôi, có phải vì nó biết mình sắp chết, nên muốn ở bên tôi
lâu hơn không?

Tôi tặng cô ấy một tấm thiệp, trên đó viết: Tôi mong được bên bạn,

nhưng nếu không thể, tôi sẽ tới một nơi mà bạn không thể nhìn thấy, và
luôn dõi theo bạn.

Lưu Hân Hân nói:

- Cảm ơn anh. Tôi mến Mercy lắm, nhờ anh chuyển lời giùm.

Tôi gật đầu.

Cô ấy vừa đi khỏi, người quản lý quán lao ra, mắng:

- Ông chủ thật là, lại miễn phí bia, ông có biết quán bar này sắp phải

đóng cửa không?

Tôi bảo:

- Ai bảo miễn phí, người ta tặng quà đây này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.