NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 343

Tôi đã yêu cô ấy, mãi mãi yêu cô ấy. Sau này tôi sẽ yêu người khác,

thế giới của tôi sẽ trở nên hoàn chỉnh hơn, vì từ nay nó đã có thể dung nạp
một người khác trong đó.

Chúng ta từng mơ về những nơi mình muốn sống. Ví như, những thôn

làng lững lờ khói bếp, những núi sông tươi đẹp, rực rỡ hệt như những nụ
cười trong giấc mơ, những con đường nhỏ xinh xắn tựa một bài thơ. Hoặc
những thị trấn mái ngói thấp lè tè uốn cong, sáng sớm người già thức giấc,
tháo cửa gỗ xếp gọn, dòng nước uốn lượn chảy trước cửa nhà, soi bóng
những chiếc đèn lồng. Hoặc một căn nhà gỗ dựng bên bờ biển, ban ngày
biển cả mênh mang, thăm thẳm, buổi tôi lửa trại bập bùng, rộn rã. Bạn sẽ
ngồi mơ mộng trên bãi cát êm mịn như nhung. Hoặc thảo nguyên bao la,
nơi ánh nắng thỏa sức nô đùa, chạy nhảy, mỗi lúc nằm xuống, bạn thấy
mình là một mặt hồ.

Lúc uống say, Trần Mạt đã viết mấy câu này:

Mở đầu một câu chuyện luôn như vậy: tình cờ đưa đến, bất ngờ xảy

ra, không kịp phòng bị. Kết thúc một câu chuyện luôn là thế: hoa nở đôi
bông, chân trời cách biệt.

Bạn mải mê kiếm tìm một hình bóng, trong tiết tấu của ca khúc,trong

không gian bao la muôn trùng, trong khoảng cách giữa bốn mùa, trong
chiều hoàng hôn thành phố. Nhưng càng đi dấu chân xa xôi, mà bờ bến thì
ngày một gần. Sau đó, bạn nhận ra rằng, hình bóng cứ thấp thoáng luôn
luôn trong ký ức của bạn, là chính bạn.

Nhớ nhung chẳng thà chờ đợi, chờ đợi chẳng thà nên từ bỏ thì hãy từ

bỏ.

Lúc buồn, dù bạn đến đâu, bầu trời dường như cũng đều nhạt nhòa

nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.