NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 15

— Bọn nhóc này, bây giờ ta đã ăn xong rồi, các cháu có muốn đi dạo

quanh trang trại một vòng cùng chú Henry không? – Ông nội gợi ý. – Ông
rất muốn dẫn tụi bay đi, nhưng hiềm một nỗi là chân ông… Nói chung là lúc
này cẳng chân ông không ổn.

Bà nội đứng dây đi rửa bát đĩa. Henry ra hiệu cho chúng tôi đi theo ra cửa

sau. Bên ngoài, thảm cỏ đã được cắt phẳng tắp. Không khí thoang thoảng
mùi thơm ngai ngái.

Chúng tôi đi qua một đoạn đường khá dài mới tới được nhà kho. Lớp vôi

quét bên ngoài tường kho đã tróc ra từng mảng. Nhìn qua cánh cửa mở,
người ra có thể dễ dàng nhận thấy hàng đống cỏ khô chất đầy trong kho.
Khá xa bên phải là ngôi nhà nhỏ, nơi Henry sống cùng câu con trai Stanley.

— Chú Henry, Stanley đâu rồi? – Tôi hỏi. – Tại sao chú không cho nó tới

ăn cơm cùng mọi người.

— Nó lên thành phố cùng với con ngựa nhỏ rồi. – Henry bình thản trả lời.

Mark và tôi đưa mắt nhìn nhau. Không hiểu thằng bé đó có con ngựa nhỏ

từ khi nào vậy? Rõ ràng Henry là một người rất khó lường.

Cuối cùng thì tôi cũng phát hiện ra những con ngoáo ộp mà bà nội Miriam

đã nói tới trong bữa cơm.

Chúng đứng đó, cao lừng lững trên đám bông ngô, vẻ mặt dữ tợn. Ông

mặt trời vẫn đỏ gay gắt. Tôi phải che tay lên trán để trông cho rõ hơn.

— Nhưng… Có tới hàng chục con! – Tôi thốt lên. – Năm ngoái chỉ có

mỗi một mống. Sao năm nay lại nhiều thế, chú Henry?

Henry không trả lời. Hình như ông không nghe tôi nói. Thân cứng đờ, đôi

chân gầy nhún nhảy, hai tay thọc túi quần, ông bước đi như một hình nộm.

Mark bắt đầu cảm thấy sốt ruột:

— Bọn cháu đã thuộc cái trang trại này như lòng bàn tay rồi! Việc gì ta cứ

phải đi lòng vòng như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.