NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 17

3

— Trời! Khiếp quá!

— Eo ôi! Tởm quá đi mất! – Mark nhăn mặt nói.

Bắp ngô có một màu xanh lét ghê tởm. Các hạt ngô như đang động đậy.

Tôi hiểu đó là hàng trăm con sâu màu xanh đang lúc nhúc đùn đẩy nhau trên
bắp ngô.

Henry cầm bắp ngô lên ngắm.

— Ôi! Không! – Ông kêu lên.

Bắp ngô lại bị quăng lăn lốc xuống đất.

— Điềm gở! – Henry nói. – Đúng là điềm gở rồi! Sách đã nói thế mà!

Tôi nhìn xuống đất. Đám sâu xanh đang bò tản ra.

— Không sao đâu, chú Henry ạ, – Tôi nói để trấn an ông. – Chẳng qua

cháu hét lên là vì ngạc nhiên thôi. Đâu có gì hệ trọng. Thỉnh thoảng, người
ta cũng thấy những bắp ngô có sâu. Ông nội đã nói với cháu thế mà.

— Không, đây là điểm gở mà! Chú đọc thấy ở trong sách! – Henry nhắc

lại bằng một giọng run run.

Tôi thấy ông mặt đỏ tía tai, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.

— Thế quyển sách mà chú vẫn nói là cái cóc khô gì vậy? – Mark vừa hỏi

vừa đá chân vào bắp ngô.

— Quyển sách của chú… Đó là một cuốn sách nói về các trò phù thủy. –

Henry trả lời bằng giọng bí hiểm.

— Chẳng lẽ chú sợ chỉ vì đã đọc phải một cuốn sách phù thủy vớ vẩn thôi

ư? – Em tôi vừa tiếp tục vừa nhìn đám sâu xanh lét đang bò lổm ngổm dưới
mặt đất.

— Đúng thế! – Henry trả lời, giọng hào hứng hơn. – Đó là một cuốn sách

rất hay. Nó nói tất cả. Và tất cả những gì nó nói đều đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.