NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 18

Henry nhấc mũ ra, tay gãi đầu sồn sột:

— Chú cần phải xem lại xem nên làm gì với bắp ngô này.

Nói xong, tự nhiên Henry lại đăm chiêu. Ông làm tôi sợ. Tuy nhiên, tôi

biết ông từ khi tôi còn bé như cái kẹo. Đúng vậy, lúc nào ông cũng có vẻ kỳ
cục, nhưng chưa bao giờ tôi thấy ông trong tâm trạng như vậy!

— Chú hãy dẫn bọn cháu tới gần đám ngoáo ộp đi. – Tôi nói để chuyển

chủ đề.

— Ngoáo ộp à? Được thôi, đi thì đi. – Henry tán thành.

Rồi vẫn với cái vẻ mặt lo lắng, ông dẫn tôi đi qua những hàng ngô cao

ngút cứ kêu lên loạt xoạt mỗi khi chúng tôi đi lướt qua.

Bất chợt, một cái bóng phủ trọn lên người tôi. Trước mắt tôi là một bóng

hình nộm cao lừng lững. Trên cái bóng đồ sộ ấy là một chiếc áo măng tô
rách rưới đen sì, bên trong được nhồi kín toàn rơm rạ. Cánh tay nó được làm
từ những mẩu cành cây.

Nhìn nó, tôi thấy ghê ghê. Nó cao hơn tôi hẳn một mét. Đầu nó được làm

bằng một cái túi vải nhét đầy rơm. Cái mặt to bự của nó được bôi trát bằng
những nét sơn nguệch ngoạc, dữ tợn. Đôi mắt đen sì, khủng khiếp. Trên đầu
nó là một cái mũ cũ rích thủng thóp.

— Chính chú đã làm ra những hình nộm này phải không ạ? – Tôi hỏi

Henry.

Ở đâu đó xung quanh chỗ chúng tôi đứng là một loạt những người nộm

khác. Tất cả chúng đều mang những nét quỷ quái.

Henry ngước mắt lên nhìn con rối bằng rơm rạ.

— Đúng thế, chính chú đã làm ra chúng. – Ông nói rằng một giọng trầm

trầm. – Chú đã học được ở trong sách.

— Xììì! Trông chúng chẳng có vẻ dễ chịu chút nào cả. – Mark vừa lẩm

bẩm vừa bước lại gần tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.