NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 24

trắng nhởn, dưới đó là đôi chân với những vuốt ghê sợ. Nếu trông thấy nó,
tôi tin chắc thế nào bạn cũng sẽ có cảm giác như con gấu đang sắp lao bổ
vào người mình đến nơi.

— Đó là một kẻ giết người đấy. – Ông nội vừa nói vừa đung đưa chiếc

ghế. – Lúc ông bắn hạ nó, chính là lúc nó chuẩn bị xé xác hai người thợ săn
bị rơi vũ khí. Ông đã cứu mạng sống của họ.

Tôi rùng mình quay mặt đi. Tự nhiên tôi thấy ghét con gấu này thế! Tôi

thực không hiểu tại sao ông bà lại đặt con gấu vào trong căn phòng này!

— Ông không còn chuyện kinh dị nào để kể cho cháu nghe nữa ư? – Tôi

hỏi.

Ông nội nhìn tôi bằng đôi mắt xanh sẫm.

— Đúng đấy, ông ạ! Giá như ông hiểu được nỗi vui sướng của chúng

cháu khi được nghe ông kể chuyện lần nữa nhỉ! – Mark nói chêm vào. – Ông
hãy kể cho chúng cháu nghe chuyện đứa trẻ không đầu sống trong hốc tường
đi.

— Không, cháu muốn nghe chuyện mới cơ. – Tôi cãi lại.

Ông nội đưa tay xoa cằm, mắt hướng về Henry ở phía bên kia phòng. Rồi

ông xoa cổ, vẻ căng thẳng:

— Ông nghĩ rằng ông đang hơi mệt, các cháu ạ. Đã đến giờ ông phải đi

nằm rồi.

— Thế còn kể chuyện cho chúng cháu? – Tôi kêu lên.

Ông nội nhìn tôi với đôi mắt đờ đãn.

— Ông chẳng còn chuyện gì để mà kể nữa, cháu ạ. Không còn bất cứ một

chuyện nào nữa. – Ông thì thào.

Ông nội từ từ đứng dậy, rồi nặng nề bước về phòng mình.

Chuyện gì cảy ra ở đây thế không biết! Tôi chẳng còn hiểu ra sao nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.