NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 59

15

Tôi ú ớ thức dậy giữa bóng tối.

Phải mất một lúc tôi mới nhận ra rằng đầu mình vẫn đang đặt trên gối.

Tức mình, tôi túm ngay cái gối đó quăng xuống cuối giường. Áo tôi ướt đẫm
mồ hôi.

Mắt tôi lấm lét nhìn ra cửa sổ, lòng những tưởng sẽ có một cái gì đó lại lù

lù hiện lên đưa tôi vào cơn kinh hoàng mới.

Làn gió đồng nội nhè nhẹ thổi làm lay động bức rèm cửa treo lơ lửng bên

cửa sổ. Ngoài kia, ông mặt trời cũng vừa lên.

Tôi nghe tiếng gà gáy văng vẳng đâu đây.

Cơn ác mộng đã qua. Vâng, tất cả chỉ là một cơn ác mộng. Tôi hít một hơi

thật sâu, cố trấn tĩnh lại.

Những tia nắng ban mai đầu tiên nhẹ nhàng đậu vào ô cửa sổ. Tôi thay

quần áo chuẩn bị xuống dưới nhà. Bên ngoài, mặt trời đỏ rực như một quả
cầu lửa vừa chớm nổi lên trên ngọn cây anh đào.

Sau vườn, giữa cánh đồng ngô, hàng ngàn bông ngô đang chập chờn gợn

sóng trước gió. Đây đó là những bóng hình nhân cứng đờ đang giơ tay ra
như muốn đón chào một ngày mới. Tiếng gà gáy lại văng vẳng đến tai tôi.

Cơn ác mộng khủng khiếp! Tôi lắc đầu xua đi những hình ảnh quái dị còn

đọng lại trong đầu. Chải đầu xong, tôi chạy vội xuống ăn sáng.

Tôi bước vào bếp cùng với thằng Mark. Bà nội Miriam đang ngồi một

mình bên bàn ăn, trước mặt bà là một tách trà to tướng. Bà đang thẫn thờ
nhìn mặt trời buổi sớm qua khung cửa sổ. Nghe thấy tiếng hai đứa chúng tôi,
bà ngoảnh lại cười:

— Chào các cháu! Hôm nay các cháu dậy sớm thế!

Tôi định kể lại cơn ác mộng của mình cho bà nghe, nhưng nghĩ thế nào lại

thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.