NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 94

27

Mark hốt hoảng kêu lên một tiếng, rồi nhảy thụt lùi lại đằng sau. Còn tôi,

người cứ đờ ra như một pho tượng đá. Tôi không thể làm được một điều gì
trước bầy quỷ này.

Nhưng lạ chưa kìa! Những gì xảy ra trước mắt chúng tôi thật không thể

tin nổi: lũ hình nhân không hiểu sao tự nhiên lại đứng sững lại. Rồi chúng
cũng nhảy thụt lùi về phía sau.

— Ơ kìa! Có chuyện gì thế này? – Tôi buột miệng kêu lên.

Hình như tất cả lũ hình nhân đều đổ dồn mắt về phía em tôi.

— Mark, nhanh lên! Giơ cánh tay phải lên! – Tôi ra lệnh.

Mark nhìn tôi, ý như muốn nói tôi đang lên cơn điên. Nhưng trong lúc

đầu óc rối loạn, nó cứ giơ tay lên cao. Và thế là lũ hình nhân cũng đồng loạt
giơ tay lên theo!

— Mark… Chúng nó đang bắt chước cháu đấy! – Bà nội Miriam lắp bắp

nói.

Em tôi liền giơ cả hai tay lên trời.

Đám người rơm rạ cũng nhất loạt làm theo, cử chỉ của chúng phát ra

những tiếng cọ xát khô khốc và lạnh lùng của rơm rạ.

— Còn hơn thế nữa ấy chứ! – Henry kêu lên. – Chúng nó tưởng cháu là

sếp của chúng đấy!

— Thế thì tuyệt quá! – Mark reo lên. – Nhưng làm như thế nào để chúng

trở về chỗ cũ và vĩnh viễn không bao giờ quấy rầy chúng ta nữa đây?

Trong đầu tôi chợt lóe lên một ý nghĩ:

— Mark, em hãy giật cái túi trên đầu ra đi!

— Hả?

— Cởi túi ra! Giật túi ra khỏi đầu đi! – Tôi nhắc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.