NGẬP TRÀN YÊU THƯƠNG - Trang 110

Vi Vũ đau đớn. “Còn anh thì làm thế nào, lửa cháy bừng bừng rồi.”

Tôi nói: “Tự dập!”

“Không dập được!”

Tôi vừa mở cửa phòng thì anh nhanh chóng chạy đến đóng sầm lại, còn

ép tôi vào cánh cửa, giọng hờn dỗi: “Em là đồ vô lương tâm! Sao em thích
dày vò anh như vậy chứ?” Thế rồi với kiểu vừa ăn cắp vừa la làng, nói:
“Chính em dày vò đến nỗi... nó cũng khởi nghĩa rồi còn gì? Dù thế nào em
cũng phải chịu trách nhiệm!”

Lúc đó, ở ngoài cửa, mẹ tôi nói to: “Sao thế hai đứa, tối không ngủ còn

ồn ào cái gì?”

Tôi đang định nói thì Vi Vũ lấy tay bịt miệng tôi lại, anh bảo: “Không

sao đâu mẹ, vừa nãy Thanh Khê bị chuột rút, con đang mát-xa cho cô ấy.
Mẹ nghỉ sớm đi ạ!”

Mẹ tôi “ồ” lên một tiếng rồi rời đi.

Tôi buồn bực.

Anh vừa thả tay ra, tôi nói luôn: “Anh dám nói dối!”

Vi Vũ cười gian xảo. “Lẽ nào em muốn anh nói với mẹ là chúng ta

đang... làm à?”

“...”

Sau đó, tôi ngồi im lặng đọc sách trong phòng. Anh nằm trong chăn lăn

lộn rồi thò đầu ra, nói: “Em thật độc ác!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.