NGÀY CỦA KIẾN - Trang 113

ngay giữa đường. Và rồi, vì cứ mỗi ngày lại lấy vài cành dài hơn nên một
kiến trinh sát kinh nghiệm đã mang được một cành về ven tổ. Nó đã chứng
tỏ rằng việc vận chuyển các mẩu mặt trời là hoàn toàn khả thi. Các chị em
của nó mở tiệc mừng nó.

Lửa mới kỳ diệu làm sao! Nó mang đến năng lượng, ánh sáng, sự ấm

áp. Và màu sắc thì phải nói là tuyệt đẹp! Đỏ, vàng, trắng và thậm chí xanh
lơ nữa.

Chuyện xảy ra cách đây không lâu lắm, khoảng năm mươi triệu năm

gì đó. Với các loài côn trùng có tính xã hội, ai nấy còn nhớ rất rõ.

Vấn đề: lửa không cháy vĩnh viễn. Nên phải đợi sét nổ ra lần nữa và

than ôi! sét thường kèm theo mưa khiến lửa tắt ngấm.

Để bảo vệ kho báu rực sáng của mình tốt hơn, một con kiến đã nảy ra

ý tưởng đưa lửa vào đô thị xây bằng cành cây của chúng. Một sáng kiến tai
hại! Dĩ nhiên lửa sẽ cháy lâu hơn song cũng đồng thời thiêu hủy ngay lập
tức những nóc vòm cành con, khiến hàng nghìn trứng, kiến thợ và kiến lính
chết.

Chẳng ai ca ngợi nhà canh tân kia. Nhưng thực tế mà nói, cuộc tìm

kiếm lửa mới chỉ bắt đầu. Lũ kiến là như vậy. Chúng luôn khởi đầu bằng
một trong những giải pháp tồi tệ nhất rồi mới khám phá ra giải pháp đúng
đắn nhất thông qua nhiều điều chỉnh liên tiếp.

Lũ kiến đã mất rất nhiều thời gian minh chứng cho chủ đề này.

Chli-pou-ni mở pheromon trí nhớ ghi lại các công việc của chúng ra.

Thoạt tiên chúng nhận thấy lửa rất dễ lây lan. Chỉ cần đến gần lửa là

đủ để bản thân mình cũng bốc cháy. Đồng thời, nghịch lý thay, nó cũng lại
rất mong manh. Một cái đập cánh đơn giản của con bướm và rồi nó chỉ còn
là nhúm khói đen bay lên trong không khí. Về phần mình, nếu muốn dập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.