NGÀY CỦA KIẾN - Trang 174

- Phải. Biến chuyển. Trở thành động vật ở hang, sống dưới lòng

đất và ăn ít. Sử dụng nhóm như phương tiện kháng cự và sống còn.

- Nghĩa là?

- Chúng ta đã làm hỏng mối quan hệ giữa chúng ta với loài kiến

và chúng ta phải chịu đựng đau đớn vì chúng ta không tiến đủ xa.
Chúng ta vẫn là những con người, sợ rét và thương thân.

Jonathan Wells tán đồng:

- Jason có lý. Chúng ta đã vượt qua chặng đường dẫn chúng ta,

về mặt thể xác, đến tận cùng cái hang này. Đó mới chỉ là một nửa hành
trình. Dù sao thì tình cảnh buộc chúng ta phải tiếp tục chuyến phiêu
lưu.

- Anh muốn nói sau cái hang này vẫn còn cái hang nữa à? Galin

cười khẩy. Anh muốn chúng ta đào phía dưới ngôi đền để tìm ra cái
hang của ngôi đền, cái sẽ dẫn chúng ta đến chỗ mà chúng ta chẳng biết
là đâu ấy à?

- Không. Xin hãy hiểu đúng ý tôi. Một nửa chặng đường là về

mặt thể xác và chúng ta đã thực hiện nửa chặng đường ấy bằng cơ thể
của chúng ta. Chặng đường còn lại liên quan đến tâm lý chúng ta và
tới đây thì mọi chuyện còn chưa được thực hiện. Hiện tại, chúng ta
phải thay đổi tư tưởng, phải biến chuyển trong chính đầu óc chúng ta.
Chấp nhận sống như những động vật ở hang, những động vật mà
chúng ta đã trở thành. Có lần một trong số chúng ta từng nói rằng
nhóm chúng ta không thể hy vọng vận hành được với một con cái duy
nhất giữa mười lăm con đực. Điều này là đúng với một xã hội loài
người, nhưng còn với một xã hội côn trùng thì sao?

Lucie Wells giật bắn người. Cô hiểu lập luận của chồng mình dẫn

đến đâu. Để tất cả cùng nhau sống sót, dưới lòng đất và với rất ít thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.