NGÀY CỦA KIẾN - Trang 241

lịch sự. Nhưng vì lúc này đang giao tiếp với tâm hồn hết sức trung
thực của Jason Bragel nên cô thích thú đắm chìm trong đó.

Mỗi ngày thức ăn lại càng trở nên hiếm hơn nhưng kinh nghiệm

tâm lý lại trở nên mạnh hơn. Không hẳn ai cũng vậy. Vốn quen với các
hoạt động thể chất và cuộc sống ngoài trời, đám lính cứu hỏa và cảnh
sát đôi khi phải kìm nén những cơn giận dữ và chứng sợ chỗ kín của
mình.

Trơ xương, hốc hác, đôi mắt sáng nhưng u tối hơn choán hết

gương mặt, tất cả đều trở nên khó nhận ra tới mức rốt cuộc nom cũng
giống nhau. Có thể nói họ có ảnh hưởng đến nhau (chỉ Nicolas Wells
được ăn nhiều hơn do còn bé là trông còn khác với mọi người).

Họ tránh tư thế đứng (tư thế gây mệt mỏi vô cùng cho những

người thiếu năng lượng thể chất) và thích tư thế ngồi xếp bằng, thậm
chí là bò hơn. Dần dần, ngày qua ngày, bầu không khí thanh thản đã
thế chỗ cho bầu không khí âu lo thời gian đầu.

Liệu đó có phải một kiểu điên rồ?

Rồi đột nhiên, một sáng nọ, máy in của máy vi tính kêu loạch

xoạch. Một phần tử nổi loạn của đô thị kiến đỏ hung Bel-o-kan mong
muốn nối lại quan hệ vốn bị ngưng trệ sau cái chết của kiến chúa
trước. Chúng sử dụng máy thăm dò “Tiến sĩ Livingstone” để đối thoại.
Chúng muốn giúp đỡ con người. Quả vậy, những đợt thức ăn cứu trợ
đầu tiên bắt đầu đến tay họ thông qua chỗ rạn chạy khắp tấm đan bằng
đá hoa cương chìa ra trên đầu họ.

73. ĐỘT BIẾN

Nhờ sự giúp đỡ của lũ kiến nổi loạn thân các Ngón Tay, từ nay

trở đi Augusta Wells cùng các bạn đồng hành biết rằng họ có thể sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.