NGÀY CỦA KIẾN - Trang 257

những con người chưa từng thấy kiến. Đó là trải nghiệm chung phổ
biến nhất của chúng ta. Thế nhưng, từ việc quan sát một con kiến đi
trên bàn tay chúng ta, chúng ta lại rút được ra những thông tin cơ bản.
Một: con kiến cử động râu để hiểu những gì đang xảy đến với nó; hai:
nó đi đến mọi nơi nó có thể; ba: nó trèo sang bàn tay thứ hai nếu
chúng ta dùng bàn tay đó để chặn đường đi của nó; bốn: chúng ta có
thể chặn đứng một hàng kiến bằng cách vạch ra một đường trước mắt
chúng bằng Ngón Tay ướt của chúng ta (khi ấy, lũ côn trùng sẽ coi đó
tựa như một bức tường vô hình không vượt qua nổi và rốt cuộc, chúng
sẽ đi vòng). Những điều này, chúng ta ai nấy đều biết. Tuy nhiên thứ
kiến thức trẻ con ấy, thứ kiến thức sơ đẳng mà cả tổ tiên chúng ta lẫn
những người cùng thời chúng ta đều biết ấy lại chẳng có ích gì. Bởi nó
không được tái giảng ở trường học (nơi vốn nghiên cứu loài kiến một
cách hết sức nhàm chán: chẳng hạn học thuộc tên gọi các phần trên cơ
thể kiến: nói thẳng ra thì thế cũng lợi lộc gì chứ?), và nó cũng chẳng
hữu ích trong việc tìm được một việc làm.

Edmond Wells,

Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối, quyển II.

80. NHỮNG VỊ KHÁCH LÚC CHIỀU TỐI

Anh đã hiểu đúng! Bác sĩ pháp y đã khẳng định điều đó với anh.

Các thương tổn bên trong rất có thể do hàm dưới của loài kiến gây ra.
Có thể Jacques Méliès chưa nắm bắt được thủ phạm nhưng anh chắc
chắn mình đang đi đúng hướng.

Quá phấn khích để có thể chợp mắt, anh bật ti vi và may mắn gặp

lúc phát lại chương trình “Bẫy suy tưởng”. Bà Ramirez đã rũ bỏ vẻ
ngoài rụt rè để phô ra nét mặt rạng rỡ.

- Thế nào, bà Ramirez, lần này bà đã tìm thấy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.