NGÀY CỦA KIẾN - Trang 271

Không có lấy một mùi kiến nào dù là nhỏ nhất trong mỗi ngóc ngách.

Sao nó lại có thể lạc đường nhanh đến vậy, chuyện gì đã xảy ra chứ? Khi
con chim gõ kiến lao vào nó, một con kiến lính đã bảo rằng cần phải tự cứu
mình, cần phải trốn đi. Nó đã nghe lời con kiến lính đó tới nỗi giờ nó bị lạc
giữa chốn Bên Ngoài Rộng Lớn, và chỉ có một thân một mình. Nó còn trẻ,
nó không có kinh nghiệm và nó ở quá xa đồng đội. Và xa cả các chúa trời
nữa.

Nhưng sao nó lại có thể lạc đường nhanh đến vậy? Khiếm khuyết lớn

của nó là thiếu khả năng định hướng.

Nó biết điều này, chính vì vậy mà những con kiến khác không tin nó

dám cả gan lên đường cùng đội quân thập tự chinh.

Ai cũng gọi nó là con số 24-kẻ-lạc-lối-bẩm-sinh.

Nó ôm siết lấy gánh nặng cao quý của mình. Cái kén bướm. Lần này,

việc nó đi lạc có thể gây ra những hậu quả khôn lường.

Không chỉ cho nó mà còn cho cả tổ, thậm chí có thể cho cả loài. Bằng

mọi giá, nó phải tìm được một pheromon định hướng. Nó bắt đầu rung râu
với vận tốc 25 000 rung động/giây và chẳng phát hiện được gì đáng kể. Nó
đã lạc đường hoàn toàn.

Mỗi bước nó đi, cái gánh nặng càng trở nên nặng nề và cồng kềnh

hơn.

Nó đặt cái kén xuống, cuống cuồng lau râu và hít lấy hít để không khí

xung quanh. Nó nhận ra mùi của tổ ong vò vẽ. Tổ ong vò vẽ, tổ ong vò vẽ...
chắc chắn nó đang ở gần tổ ong vò vẽ đỏ! Vậy là ở phía Bắc. Chẳng đúng
hướng chút nào. Vả lại, các cơ quan Johnston vốn nhạy cảm với trường
điện từ mặt đất của nó khẳng định với nó rằng mọi chuyện sẽ chẳng thuận
lợi gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.