NGÀY CỦA KIẾN - Trang 348

Cô vùng vẫy.

Nhưng bất lực. Lúc ấy là bốn giờ chiều. Ai đó phải phản ứng đi

chứ, ai đó phải đánh động đi chứ!

Tên râu ria xồm xoàm huýt sao khi nhìn thấy ngực cô.

- Hơi nhỏ một chút, nhưng vẫn rất đẹp, chúng mày có thấy thế

không?

- Bọn châu Á đều thế cả mà. Bọn nó đứa nào trông cũng như

thiếu nữ ấy. Chẳng lấp đầy nổi bàn tay một người đàn ông đích thực.

Laetitia Wells chống chọi để không bị ngất đi. Cô đang trong cơn

khủng hoảng căm thù nhân loại cực độ. Những bàn tay đàn ông - bẩn
thỉu - lướt trên người cô, sờ soạng cô, tìm cách hãm hại cô. Cô sợ hãi
tới nỗi không thể nôn mửa được nữa. Cô ở đó, bị kẹt bẫy, bị cầm tù,
không sao thoát khỏi những kẻ hành hạ mình. Cô chỉ kịp nghe thấy
“Dừng lại, cảnh sát đây”.

Con dao dừng phắt công việc nó đang làm lại.

Một người đàn ông, khẩu súng lục lăm lăm, chìa ra tấm thẻ ba

sọc màu.

- Mẹ kiếp bọn cớm! Chuồn thôi chúng mày. Còn mày, con đĩ, lần

khác sẽ biết tay bọn tao.

Chúng lấy đà chạy.

- Đứng im tại chỗ! viên cảnh sát kêu lên.

- Thế đấy, tên hói nói. Cứ bắn bọn ông đi rồi bọn ông kiện cho.

Jacques Méliès hạ khẩu súng lục xuống, bọn kẻ cướp chuồn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.