NGÀY CỦA KIẾN - Trang 359

- Rất tốt. Thêm một câu khác để trợ giúp bà: “Điều đó giống như một

giọt mực rơi vào một cốc nước.”

Laetitia bước ra, người mặc chiếc áo choàng tắm quen thuộc, đầu quấn

khăn tắm. Méliès tắt ti vi.

- Tôi tha thiết cám ơn anh vì anh đã can thiệp. Anh thấy đấy, anh

Méliès, tôi có lý mà. Con người là loài săn mồi lớn nhất. Tôi sợ hãi là có
nguyên do.

- Chúng ta đừng phóng đại gì cả. Đó chỉ là những kẻ vô lại ti tiện thôi.

- Với tôi, dù chúng là những kẻ vô công rỗi nghề hay những tên sát

nhân thì cũng chẳng thay đổi được gì. Loài người còn tệ hơn cả loài sói. Họ
không biết cách chế ngự những xung năng nguyên thủy của mình.

Jacques Méliès không đáp lời và đứng lên ngắm cái chuồng đất nuôi

kiến mà bây giờ cô gái trẻ đã công khai đặt ngay giữa phòng khách nhà
mình.

Anh tì một Ngón Tay lên khung kính nhưng lũ kiến không thèm để ý

tới anh. Với chúng, đó chỉ là một cái bóng.

- Chúng tìm lại được sức sống chưa? anh hỏi.

- Rồi. “Sự can thiệp” của anh đã tiêu diệt chín phần mười trong số

chúng nhưng con kiến chúa vẫn sống sót. Đám kiến thợ đã vây quanh nó,
tạo thành vùng đệm bảo vệ nó.

- Lối ứng xử của chúng quả thực rất kỳ cục. Không, không giống con

người, nhưng mà... rất kỳ cục.

- Dù sao, nếu không có thêm một nhà hóa học nữa bị ám sát hẳn tôi

vẫn chết gí trong tù của anh còn lũ kiến thì toi mạng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.