NGÀY CUỐI CÙNG CỦA MỘT TỬ TÙ - Trang 73

Trời! Nếu các vị thẩm phán ít nhất đã từng trông thấy Marie

bé bỏng đó, có lẽ họ sẽ hiểu rằng không nên giết bố đứa trẻ mới
ba tuổi.

Và khi con bé lớn lên, nó đến chỗ đó, nó sẽ ra sao? Cha nó sẽ

thành một trong những kỷ niệm của dân Paris. Nó sẽ đỏ mặt vì

tôi, vì tên tuổi tôi. Nó sẽ bị người đời khinh rẻ, bị xua đuổi, trở

thành người hèn hạ là tại tôi. Tôi đã yêu thương nó với muôn vàn

âu yếm của một người cha. Ôi! Marie yêu quý của cha. Có thật là

con sẽ xấu hổ vì cha, con sẽ ghê tởm cha không?

Thật khốn khổ thay! Tôi đã mắc tội gì đây? Tôi đã làm gì nên

tội đối với xã hội?

Than ôi! Có đúng là chiều nay tôi sẽ chết không? Có đúng là

tôi không? Những tiếng kêu tôi nghe thấy từ bên ngoài, đám
đông đang vui vẻ rảo bước trên bờ sông, những người hiến binh
đang sửa soạn trong doanh trại, ông linh mục mặc áo choàng

đen, một người khác nữa, bàn tay đỏ lòm. Tất cả những người đó
là dành cho tôi. Chính tôi là kẻ sắp từ giã cõi đời này! Tôi hiện
đang sống ở đây, đang cử động, đang hít thở, đang ngồi bên

chiếc bàn này cũng giống như những cái bàn khác ở nơi khác.
Cuối cùng chính là tôi, là người tôi sờ thấy, tôi cảm thấy có quần
áo xếp nếp như thế này đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.