NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 180

- Em vẫn đang giễu cợt anh, toàn bộ chuyện này chẳng thú vị gì cả,

đúng không?

- Không hề, ngược lại thì có! Cô ấy trấn an tôi. Nếu một ngày kia được

đến Stonehenge, em sẽ không nhìn nhận mọi thứ như trước nữa.

Nhà hàng đóng cửa, chúng tôi là những khách hàng cuối cùng và người

bồi bàn đi tắt điện ở phía cuối phòng để buộc chúng tôi hiểu rằng đã đến lúc
phải rời khỏi đó. Chúng tôi đã dạo bộ hơn một tiếng đồng hồ trên các con
phố của Primrose, tiếp tục gợi lại những khoảnh khắc tươi đẹp nhất của một
mùa hè đã xa. Tôi đề nghị tiễn Keira về khách sạn nơi cô ấy đặt phòng,
nhưng khi chúng tôi lên taxi, cô ấy lại muốn tiễn tôi về tận nhà. “Rất hân
hạnh”, cô ấy nói thêm.

Dọc đường, cô ấy chơi trò đoán xem nội thất bên trong nhà tôi được bày

biện như thế nào.

- Hết sức nam tính, quá nam tính thì đúng hơn, cô ấy nói khi thăm tầng

trệt. Em không nói là không đẹp, nhưng trông giống như căn hộ độc thân
vậy.

- Em chê gì nhà anh đấy?

- Phòng ngủ trong cái bẫy dành cho các cô gái trẻ của anh đâu?

- Ở tầng trên.

- Đúng như em đã nói nhé, Keira vừa nói tiếp vừa leo lên gác.

Khi tôi bước vào phòng, cô ấy đang chờ tôi trên giường.

Tối hôm đó, chúng tôi đã không làm tình. Nhìn bề ngoài có vẻ như tất

cả đã sẵn sàng cho chuyện ấy, nhưng có một vài tối trong đời, bạn thấy có
điều gì đó còn cần thiết hơn nhiều so với ham muốn thể xác. Sợ sẽ có một
cử chỉ vụng về, sợ bị bắt gặp trong cảm xúc của mình, sợ cả ngày hôm sau
và những ngày tiếp theo.

Chúng tôi đã trò chuyện suốt đêm. Tựa đầu vào vai nhau, tay trong tay,

như hai sinh viên chưa từng già đi, nhưng chúng tôi đã già đi và Keira cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.