NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 437

Đảo Giếng địa ngục

Tôi đã tính toán là bốn tiếng nữa màn đêm sẽ buông xuống. Tôi không
muốn đi biển trong đêm tối, vậy là chúng tôi sẽ không còn nhiều thời gian.
Keira là người đầu tiên lên đến đỉnh núi.

- Anh nhanh lên, tuyệt lắm, cô ấy giục.

Tôi rảo bước leo để lên gặp cô ấy. Cô ấy không quá lời chút nào, một hệ

thực vật phong phú phủ đầy miệng núi lửa. Một chú chim tu căng bị chúng
tôi làm phiền vút bay lên trời. Tôi kiểm tra thiết bị định vị, độ chính xác của
nó là năm mét. Điểm đang nhấp nháy gần sát vị trí trung tâm màn hình,
chúng tôi không còn xa đích mấy nữa.

Tôi ngắm nhìn cảnh vật bên dưới và phát hiện ra rằng mình có thể bỏ

qua thiết bị định vị mượn của viên phi công. Chính giữa núi lửa hiện ra một
khoảnh đất nhỏ không hề có cỏ mọc.

Keira bước vội tới đó. Tôi không được phép lại gần.

Cô ấy quỳ xuống và bới đất. Cô ấy cầm một hòn đá nhọn, vạch ra một

hình vuông và bắt đầu đào; các ngón tay cô ấy xới lên toàn bụi, nữa và nữa.

Một tiếng đồng hồ trôi qua, Keira vẫn chưa ngừng đào bới. Một gò đất

nhỏ đã mọc lên cạnh cô ấy. Cô ấy đã thấm mệt, trán nhễ nhại mồ hôi, tôi
muốn đào tiếp thay Keira nhưng cô ấy ra lệnh cho tôi không được lại gần;
thế rồi, cô ấy bỗng gào lên gọi tên tôi.

Trong bàn tay cô ấy lấp lảnh một mảnh vật liệu trơn nhẵn và cứng như

gỗ mun, hình dạng gần như tam giác, màu sắc cũng giống gỗ mun. Keira
tháo sợi dây đang đeo quanh cổ, đưa chiếc mặt dây chuyền gần sát lại và hai
mảnh hút vào nhau trước khi nhập thành một.

Vừa khít vào nhau, chúng liền đổi màu. Từ màu đen của gỗ mun ngả

sang màu xanh lơ của trời đêm. Bỗng nhiên hàng triệu điểm phát sáng lấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.