NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 220

Nàng mở cửa phòng 3103. Cả cuộc đời tôi chưa bao giờ nhìn thấy

thứ gì xa hoa đến thế. “Tuyệt,” tôi nói.

“Công nhận nhỉ?” nàng ngồi lên cái giường lớn có sáu cái gối đệm

bằng lụa đỏ. “Cái giường này đúng là thiên đường! Anh ngồi xuống
mà xem.”

“Em chắc chứ?” tôi hỏi.
“Ngồi xuống đi,” nàng nói.
Chúng tôi ngồi bên nhau, tôi ngồi trên mép giường.
“Được đấy,” tôi nói như thể nghề của tôi là thanh tra chăn đệm.
“Nằm xuống còn thoải mái hơn,” nàng nói.
Tôi nhìn nàng kinh ngạc. Nàng nhìn thấy vẻ mặt tôi và ôm bụng

cười.

“Em đâu có nói cùng nhau,” nàng nói. “Anh bắt đầu nghiêm túc như

thế từ khi nào vậy?”

Hai mươi phút tiếp theo chúng tôi dùng để nghịch ngợm công tắc

đèn và vòi tắm. Tôi chưa bao giờ được bên nàng ở một nơi riêng tư
như thế này. Tôi bắt đầu chìm đắm. Và tôi cảm thấy bầu không khí
thoảng chút căng thẳng. Có thể sự căng thẳng này chỉ từ phía tôi.

“Đi thôi.” Tôi nhìn đồng hồ. Tôi phải quay về trường sớm.
“Được thôi,” nàng nói và khóa vòi bồn rửa mặt.
Chúng tôi ra khỏi phòng. Một người đàn ông mặc bộ vest mới cáu

cạnh nhìn thấy chúng tôi đi ra.

“Aarti?” ông ta ngạc nhiên gọi.
Mặt Aarti biến sắc.
“Chào ngài,” nàng nói. Tôi đọc biển tên trên bộ vest của người đàn

ông. Binayak Shastri, Quản lý tiệc.

“Cô đang làm gì ở đây thế?” ông ta hỏi.
“Thưa ngài,” nàng nói, “đây là anh Gopal Mishra. Anh ấy là khách

hàng.”

“Chúng ta vẫn chưa mở cửa kia mà,” ông ta nói, vẫn còn nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.