NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 238

gì. Chúng tôi đi dạo một lúc, sau đó quay về quán, ngồi xuống ghế đẩu
và gọi trà.

“Anh có định hút thứ mà anh Phoolchand vừa đưa không?”
“Nếu em không phản đối,” tôi nói.
Nàng nhún vai. Tôi mở gói thuốc lá. Tôi đổ thuốc trong một điếu ra,

nhồi tài mà khô vào. Tôi đốt thuốc và làm một hơi.

“Em thử được không?” nàng hỏi.
Tôi lắc đầu.
Điện thoại của nàng reo. Nàng lấy nó từ trong túi ra. Màn hình nhấp

nháy “Raghav gọi”.

“Suỵt! Yên nào,” nàng ra hiệu cho tôi. “Chào,” nàng nói vào điện

thoại. Nàng nghe Raghav nói một lúc.

“Hay quá. Phải rồi, đăng ảnh thầy lên báo. Ông ấy sẽ vui lắm. Ông

ấy sẽ cấp cho anh danh sách tất cả các đám cưới,” nàng nói và cười
tươi.

“Vâng,” nàng tiếp tục, “vẫn ở khách sạn. Ngành này kinh khủng

lắm, bắt người ta đi làm vào ngày nghỉ... Phải, cả một xe buýt đầy
khách du lịch Pháp vừa đến.”

Nàng ra dấu bảo tôi kiên nhẫn. Tôi gật đầu trong lúc ngắm bầu trời

đang tối dần.

“Vâng, anh yêu, em nhớ anh,” Aarti kết thúc. Nàng với tay lấy điếu

thuốc.

“Gì vậy?” tôi nói.
“Cho em xin một hơi.”
“Em điên à?”
“Sao cơ? Chỉ tại em là con gái à? Bản chất của đàn ông Varanasi

đây, phải không?”

“Em sẽ đầy mùi cho mà xem.”
“Về nhà là em tắm ngay mà. Với lại trầu cau Banarasi để làm gì?

Em sẽ ăn một miếng trước khi về,” nàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.