NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 240

Nàng lắc đầu, vẫn chớp mắt. Một hạt cát vừa bay vào mắt nàng. Tôi

rút tay ra khỏi tay nàng và ôm lấy mặt nàng.

“Em mở mắt ra,” tôi nói.
Nàng lại lắc đầu.
“Mở ra đi, Aarti,” tôi nói. Tôi ôm lấy khuôn mặt nàng bằng cả hai

tay.

Nàng mở mắt phải. Tôi thổi vào đó. “Em ổn chứ?” tôi hỏi lại.
Nàng gật đầu, lại nhắm mắt. Tôi nghe tiếng nàng sụt sịt.
“Em đau à?” tôi hỏi.
Nàng bắt đầu nức nở. Nàng gục trán vào vai tôi.
“Có chuyện gì thế, Aarti?”
“Em lo sợ cho Raghav. Em mong là anh ấy sẽ không thất bại trong

cuộc sống.”

Tôi ôm gáy nàng. Nàng vùi mặt vào ngực tôi. Cảm giác thật kỳ lạ

khi an ủi nàng về bạn trai của nàng. Thế nhưng tôi thích cảm giác
nàng dựa vào tôi.

“Cậu ta sẽ ổn thôi. Anh ghét cậu ta, nhưng Raghav là người có năng

lực. Cậu ta sẽ ổn. Cậu ta hơi thiếu thực tế nhưng tâm địa không xấu,”
tôi nói.

Nàng ngẩng đầu, mặt nàng hướng về phía tôi tin cậy.
Tôi vuốt tóc nàng. “Em nhớ cách anh săn sóc em,” nàng nói.
Mặt chúng tôi sát nhau. Sự gần gũi làm tôi tê liệt. Tôi không nói

được lời nào.

“Em chẳng có ai để nói chuyện những lúc buồn. Cảm ơn anh,” nàng

nói.

Những giọt nước từ sông Hằng bắn lên chúng tôi. Tôi cảm thấy thôi

thúc phải đưa mặt mình ra trước. Môi tôi gặp môi nàng. Nàng không
hôn lại tôi. Nhưng nàng cũng không tránh đi. Nhưng ngay sau đó - rất
nhanh - nàng đẩy tôi ra.

“Gopal!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.