NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 279

“Sẽ chỉ mất một tiếng thôi,” ông ta trấn an tôi.
“Bữa trưa bị hủy rồi,” tôi nói và ra khỏi nhà.
Điện thoại của tôi bíp. Một tin nhắn nữa của Aarti.
Anh nên để em đến trang trí nhà cửa. Nhân viên khách sạn cơ mà.
Tôi gửi nàng một mặt cười và cất điện thoại vào túi.
“Đến nhà Ủy viên Hội đồng Shukla,” tôi nói với lái xe.

Người của Ủy viên Hội đồng Shukla đứng thành một vòng tròn ở

hiên nhà ông ta. Trông họ bi ai, như thể có ai đó vừa qua đời. Một tờ
báo màu hồng trải rộng trên bàn cà phê.

“Ngài Shukla đâu?” tôi hỏi.
Một người trong đảng của ông ta chỉ vào văn phòng. “Đợi ở đây.

Ông ấy đang có một cuộc điện thoại quan trọng,” anh ta nói.

“Có chuyện gì vậy?” tôi hỏi. Người đó không trả lời. Anh ta trừng

trừng nhìn tờ báo màu hồng. Tôi nhặt một tờ.

Cách mạng 2020, tên tờ báo viết, đầy kiêu ngạo. Một tấm bản đồ

Ấn Độ nhỏ, hiển thị cái gọi là những trung tâm chỉ huy của cuộc cách
mạng, là biểu tượng của tờ báo.

“Ủy viên Hội đồng kiếm tiền bằng cách làm bẩn dòng sông

thiêng!” là tiêu đề bài báo. Một tấm hình đen trắng chất lượng kém
của ngài Shukla chiếm hết một phần tư trang.

“250 triệu được phê duyệt cho Nhà máy xử lý nước thải

Dimnapura. Ủy viên Hội đồng bỏ túi 200 triệu,” tít phụ viết.

“Đây chẳng phải là những cáo buộc vớ vẩn, cũ rích và đã được nhai

đi nhai lại mãi rồi hay sao?” tôi hỏi. Raghav thích bới tung mọi thứ
lên, nhưng chắc chắn là chẳng có ai thèm quan tâm đến những thứ giẻ
rách của cậu ta.

Không có ai trong phòng trả lời tôi. Đằng nào thì một nửa số đảng

viên cũng không đọc nổi báo. Những người khác có vẻ quá sợ hãi để
nói chuyện. Tôi đọc tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.