NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 286

“Báo chí đã đánh hơi ra nó. Miếng giẻ rách ấy không quan trọng,

nhưng nếu nó trả lời phỏng vấn hoặc cung cấp tất cả bằng chứng cho
báo chí thì sẽ tệ hại đấy.”

“Cậu ta đang làm rồi ạ,” tôi nói.
Cả hai người nhìn tôi với ánh mắt buộc tội.
“Tôi có nguồn tin riêng chứ không liên hệ với cậu ta,” tôi giải thích.
“Chúng ta không thể xử lý nó sao?” Thống đốc hỏi. “Sao các anh

mở được trường mà không xử lý được người khác?”

Tôi hiểu từ “xử lý” của ông ta nghĩa là gì.
“Không thể mua chuộc được cậu ta, thưa ông,” tôi nói. Trong một

giây, tôi thoáng cảm thấy tự hào về Raghav. Làm một người không thể
mua chuộc là một điều thật tốt.

“Ý cậu không thể là sao? Ai cũng có giá cả,” Thống đốc nói.
“Cậu ta thì không,” tôi nói. “Tôi biết cậu ta lâu rồi. Cậu ta điên

lắm.”

“Phải, vậy là nó không muốn sống nữa phải không?” Ngài Shukla

nói. Tôi nhận thấy mắt ông ta ngầu đỏ.

Tôi nhìn Thống đốc. Ông ta lắc đầu.
“Đầu óc ngài Shukla không bình thường nữa rồi,” ông ta nói.
“Không, thưa Thống đốc, tôi sẽ không...” Ngài Shukla bắt đầu.
“Bình tĩnh lại, ngài Shukla,” Thống đốc cao giọng. “Anh có biết

chuyện gì đang diễn ra không?”

Ủy viên Hội đồng nhìn xuống.
“Anh thậm chí còn không thèm xây nhà máy sao? Mười phần trăm

chỗ này chỗ kia thì không sao. Nhưng anh nghĩ gì khi đổ nước bẩn vào
Varuna? Đấy là sông Hằng, sông mẹ. Người ta sẽ giết chúng ta mất,”
Thống đốc nói.

Tôi xin phép ra ngoài, nhưng Thống đốc bảo tôi ngồi yên tại chỗ.
“Chúng ta có bầu cử năm tới. Raman, tôi luôn tôn trọng không gian

của cậu và không bao giờ can thiệp. Nhưng chuyện này sẽ làm hại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.