NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 302

Chuyện kỳ quái thật, phải không nào?

Xin lỗi đã nói chuyện không có đầu có đuôi gì cả.

Xin nói về chính mình vậy.

Sự thật, về chính mình thì tôi ôm trong lòng một mối bất mãn rất lớn.

Chẳng phải về chuyện dung mạo hay tài năng hay địa vị gì cả đâu. Chỉ đơn
giản về chuyện tôi là chính mình đó thôi.

Cảm thấy thật là bất công!

Tuy nhiên, xin cô đừng vì thế mà nghĩ rằng tôi là người ôm nhiều bất

mãn. Tôi chưa hề thốt ra một lời than phiền nào về chỗ làm hay lương bổng.
Việc làm thì quả là nhàm chán thật, nhưng việc làm nói chung thì đại khái
là nhàm chán cả. Tiền bạc cũng chẳng là vấn đề gì quan trọng.

Xin nói rõ ra như thế nầy:

Là tôi muốn mình đồng thời hiện hữu ở hai nơi. Ðó là nguyện vọng duy

nhất của tôi. Ngoài ra, tôi không ước muốn điều gì khác cả.

Thế nhưng tôi lại là chính mình mất rồi. Tính "cá-thể" ấy ngăn trở việc

thực hiện nguyện vọng của tôi.

Cô có thấy đấy là sự thực vô cùng khó chịu không nào? Tôi nghĩ rằng

nguyện vọng ấy của tôi thuộc loại chẳng lớn lao gì. Tôi đâu có ước nguyện
trở thành kẻ thống trị toàn thế giới, hay thiên tài nghệ thuật gì đâu. Cũng
chẳng phải muốn bay trên trời. Tôi chỉ muốn đồng thời hiện hữu ở hai nơi
mà thôi. Tôi muốn mình vừa nghe giàn nhạc giao hưởng diễn tấu ở thính
đường trình tấu âm nhạc, vừa chơi trượt giày bánh xe. Tôi muốn là nhân
viên quản lý thương phẩm của tiệm bách hóa, đồng thời là bánh mì kẹp
hamburger phần tư "pao" ở tiệm McDonald. Muốn vừa ngủ với người yêu
vừa làm tình với cô. Tôi muốn vừa là cá thể vừa là quy luật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.