NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 46

thấy nóng, cũng không thấy lạnh. Ngón tay tôi chạm lên gót chân nàng,
nghe có tiếng sóng vang nhẹ dịu dàng. Cho đến tiếng sóng cũng ra vẻ hình-
nhi-thượng nữa.

Nàng và tôi im lặng uống bia. Mặt trời chẳng dời đi một li nào. Ngay cả

thời gian cũng ngừng lại. Tất cả như bị cuốn hút vào sâu trong một tấm
gương.

- Mỗi lần nghĩ đến em, anh lại nhớ đến hành lang trường trung học đấy. -

Tôi nói - Sao thế nhỉ?

- Bản chất của con người là tính liên hợp đấy anh. - Nàng nói - Đối

tượng của khoa học về con người không phải ở khách thể, mà là chủ thể
được bao bọc bên trong thân thể đấy chứ.

- Hừm.

- Dù sao đi nữa, hãy cứ sống đi. Sống. Sống. Sống. Chỉ có thế. Em cũng

chỉ là cô gái có gót chân hình-nhi-thượng mà thôi.

Nói xong, Nàng Ipanema năm 1963 / 1982 phủi cát dính trên đùi, rồi

đứng lên.

- Cảm ơn anh đã cho uống bia.

- Có gì đâu em.

° ° °

Thỉnh thoảng tôi lại gặp nàng trong toa tàu điện hầm. Mỗi lần như thế,

nàng lại gửi đến tôi nụ cười "Cảm ơn anh đã cho uống bia ngày ấy". Từ
ngày ấy, tuy hai đứa không còn dịp nói chuyện với nhau nữa, nhưng vẫn
cảm thấy nối liền được với nhau ở đâu đó trong lòng. Tôi không rõ nối liền
với nhau từ đâu. Nhưng hẳn là ở một nơi nào đấy trên thế giới xa xôi có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.