NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO
NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO
Haruki Murakami
Haruki Murakami
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Thăng Trầm Của Bánh Nướng Nhọn Mỏ
Thăng Trầm Của Bánh Nướng Nhọn Mỏ
Tôi lơ đãng nhìn lướt tờ báo buổi sáng thì thấy ở góc báo có khung
quảng cáo "Đại hội diễn giảng, tuyển mộ sản phẩm mới cho hiệu bánh danh
tiếng Bánh Nướng Nhọn Mỏ". Chẳng hiểu "nhọn mỏ" là cái quái gì, nhưng
đã xưng "hiệu bánh danh tiếng" thì hẳn là thứ bánh trái gì đấy rồi. Về bánh
trái thì tôi có hơi kén chọn khó tính một tí. Mà cũng đang rảnh rỗi, nên tôi
định ló mặt đến cái "Đại hội diễn giảng" ấy xem sao.
- "Đại hội diễn giảng" ấy tổ chức ở hội trường lớn trong một khách sạn,
có cả trà bánh cho khách nữa. Bánh tất nhiên là bánh nướng nhọn mỏ rồi.
Tôi nhón lấy một chiếc bánh, nếm thử nhưng chẳng thấy vị gì gọi là ngon
lành đặc biệt cả. Chất ngọt của bột bánh thì nhơn nhớt, phần da ngoài lại
nham nhám trên đầu lưỡi. Chẳng thể nào nghĩ được là lớp người trẻ thời
bây giờ lại có thể thích được thứ bánh nầy.
Vậy mà người tham gia "Đại hội diễn giảng" lại toàn là người trẻ, cùng
lứa tuổi với tôi hoặc còn trẻ hơn nữa. Tôi được phát bảng thứ tự số 952, mà
sau đó còn có cả trăm người đến nữa, vị chi trên một ngàn người đã đến
tham gia "Đại hội" nầy. Đáng nể thật.
Ngồi bên tôi là một cô gái khoảng 20 tuổi, mang kính cận độ cao. Không
đẹp lắm, nhưng trông cũng thân thiện.
- "Cô đã ăn bánh nướng nhọn mỏ nầy lần nào chưa?" Tôi ướm hỏi.
- "Anh hỏi lạ nhỉ". Cô nói. "Hiệu bánh danh tiếng thế nầy..."
- "Nhưng mà đâu có ngon...". Tôi nói nửa chừng thì bị cô đá vào chân.
Người chung quanh lấm lét nhìn về phía tôi. Không khí ngột ngạt. Tôi