NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 137

-Em sẽ học theo Nguyễn thượng cung, sống vì chủ tử, chết theo chủ tử.

Dù vương phi có đi đâu em cũng đi đó, không rời người đâu...

Hoài An phì cười lắc đầu.

-Nguyễn thượng cung là ai?

Ngọc vội quệt tay lau nước mắt, hào hứng kể.

-Là vị thượng cung nổi tiếng đấy ạ. Người sắc đẹp tuyệt trần, lại giỏi

giang đa tài. Người là cung nhân đi theo hầu Dương hoàng hậu từ lúc còn
trẻ, đến lúc hoàng hậu không còn nữa, người vẫn ở bên chăm lo hương khói
cho hoàng hậu.

Hoài An lập tức trừng mắt. Dương hoàng hậu, Dương Vân Nga! Cô đang

đau đầu vì người trong cuộc liên quan đã chết, rốt cuộc vẫn là trời cao có
mắt, muốn cái chết của Đinh Tiên Hoàng được sáng tỏ.

Cô vội nhìn Ngọc, hỏi khéo.

-Có người trung thành đến vậy sao?

-Vâng ạ, cả đời trung với Dương hoàng hậu, đến chết cũng sẽ trung!

Người là ước mơ của biết bao cung nhân đấy ạ, được Dương hoàng hậu
xem như em ruột, chức vị và bổng lộc cũng cao hơn cung nhân thường rất
nhiều!

Hoài An thầm cười. Được, cuối cùng cô cũng tìm ra người còn sống

chứng kiến vụ án năm đó, ngoài trừ Lê Đại Hành.

-Có một việc này tôi muốn nhờ cô.

-Vương phi cứ sai bảo em đi ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.