NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 196

Hôm trước lúc đến Tôn Nhân phủ, cô đã đọc được Lê Đại Hành cho đến

giờ phút này tổng cộng có 12 người con trai, trong đó có 1 người con nuôi.
Vậy là xác suất cô gặp một người khi đang quanh quẩn trong cung cũng vô
cùng lớn nhỉ.

-Còn chưa quỳ xuống?

Hoài An bĩu môi, hắn nhìn thì rõ ràng nhỏ hơn Lê Chí Trung, cô là

vương phi của anh hắn, việc gì phải quỳ.

Cô chỉ vào cần câu thô sơ đang tựa trên giá đỡ kia đang giật mạnh.

-Cá cắn câu rồi kìa!

Y ngay lập tức chộp lấy cần câu giật mạnh.

-Cuối cùng cũng câu được con cá quý này rồi!

Cá quý mà hắn câu như vậy thì chết con cá mất rồi.

-Ta cấm cô không được nói với ai đấy!

-Ồ...

Cô gật gù nhìn hắn gỡ móc câu ra rồi thả con cá vào rọ.

-Anh định làm gì con cá đó?

-Cô muốn biết không?

Hoài An gật đầu. Y liền vẫy tay cô đi theo. Hai người lén lút đi men theo

con đường lớn, cuối cùng đến được một phủ rộng lớn. Tên hoàng tử kia đi
len lỏi qua những tấm lụa đang phơi trên sân, Hoài An nhấc váy cố chạy
theo.

-Này anh đi đâu thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.