NGÀY HỘI QUẢ BÍ - Trang 115

Agatha Christie

Ngày Hội Quả Bí

Chương 22

Hercule Poirot không có thói quen dựa vào ý kiến người khác. Tuy nhiên
đôi khi ông cũng muốn nghe ý kiến của những người mà ông coi trọng. Khi
đã rút ra kết luận của riêng mình về cái chết của hai đứa trẻ, ông có một
cuộc trò chuyện với Spencer và thanh tra Raglan, thuê một cái xe và trước
khi về London, đỗ lại ở trường “Elms”, yêu cầu được gặp cô Emlyn.
- Tôi chắc ông đến tìm tôi không phải không có lý do quan trọng?
Poirot xin lỗi đã làm phiền, rồi nói:
- Thú thật tôi cần một lời khuyên.
Câu nói đó làm cô Emlyn ngỡ ngàng.
- Tôi lại cứ nghĩ: khiêm tốn không phải là đặc điểm của tính cách ông
Poirot.
- Điều đó đúng, nhưng tôi rất muốn nghe ý kiến của một người mà tôi rất
kính trọng sự sáng suốt, để khẳng định những mối nghi ngờ của tôi. Tôi đã
tìm ra lai lịch tên giết Joyce Reynolds, và tôi cho là cô cũng biết như tôi.
- Nào tôi đã nói gì với ông đâu!
- Tất nhiên, do đó tôi nghĩ niềm tin của cô chưa có căn cứ chắc chắn.
- Vâng. Cho là tôi đã đi đến kết luận. Như thế không có nghĩa là tôi phải
cho ông biết.
- Không… Bây giờ tôi xin viết bốn từ trên mảnh giấy rồi nghe ý kiến của
cô, xem cô đồng tình với từ nào.
- Bốn từ? Ông làm tôi sinh tò mò đấy?
Poirot làm như lời nói và chìa tờ giấy cho cô hiệu trưởng.
- Thế nào?
- Tôi đồng tình với ý kiến của ông liên quan đến hai từ đầu. Hai từ sau thì
khó nghĩ hơn, vì tôi không có bằng chứng, và thú thật là tôi chưa từng nghĩ
đến.
- Nhưng với hai từ đầu cô có bằng chứng?
- Vâng, tôi nghĩ vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.