NGÀY MAI - Trang 170

nghiệm đó, hoặc đi khám phụ khoa; nhưng cô lại muốn chối bỏ thông tin ấy
hơn, và lúc này thì nó trở lại trong cô với sức mạnh hủy diệt của một chiếc
boomerang.

Emma nghe thấy nỗi sợ và nỗi giận dữ thình thịch trong lồng ngực. Toàn

bộ cơ thể cô run lên. Để gạt ký ức này sang một bên, cô nhìn như đóng đinh
vào chiếc bàn nơi gia đình Shapiro đang quầy quần.

Nhưng cơn giận dữ không thuyên giảm. Cô lại cảm thấy cuộc đời đối với

mình thật bất công, cô bị quấy nhiễu bởi những câu hỏi không lời đáp. Tại
sao một số người lại có được những cuộc hạnh ngộ thật đúng lúc đúng chỗ?
Tại sao một số người được hưởng tình yêu và có được một gia đình như hậu
phương vững chắc? Chuyện đó liên quan đến tài cán, đến cơ may, đến sự
tình cờ, đến số phận? Cô đã làm sai điều gì trong cuộc đời mình mà phải cô
độc thế này, dễ tổn thương thế này, và tuyệt đối tự ti thế này?

Cô ra hiệu cho người phục vụ dọn bàn dọn ghế rồi lấy chiếc laptop ra

khỏi túi xách. Boston là một thành phố có kết nối mạng cực tốt và nhà hàng
này đặt một trạm wifi cho khách hàng truy cập thoải mái. Cô mở hộp thư ra
kiểm tra, và đúng như cô trông đợi, cô đã nhận được một mail mới từ
Matthew.

Từ: Matthew Shapiro

Tới: Emma Lovenstein

Chủ đề: Sustine et abstine

“Hãy chịu đựng và nín nhịn.”

Cô có biết câu châm ngôn của những người theo chủ nghĩa khắc kỷ này không hả Emma?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.