NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 117

Cuối cùng Lão Đinh không địch lại tài ăn nói khéo léo của cô Đồng

nên không may thua mất.

Mà sau đó mũi tên kia lại chĩa về phía cô.

Thẩm Tịch ôm một chồng bài thi Văn và đem theo chỉ thị của lão Đinh

về phòng học với tâm trạng nặng nề.

Cô đứng trên bục giảng rồi cầm đống bài thi vỗ vỗ, sau đó nói với tốc

độ cực nhanh: "Lão Đinh quyết định thi hành kế hoạch "Giúp Đỡ Bạn Cùng
Bàn", vì thế ai muốn ngồi cạnh ai thì thảo luận thật kĩ rồi viết ra giấy, sau đó
nộp lên cho thầy ngay!"

Trong lúc cả lớp còn đang trợn mắt há miệng thì Thẩm Tịch đã trở về

chỗ ngồi.

Cô xoay người rồi mở to đôi mắt cá chết nhìn Tiết Diễm: "Cậu không

phải viết đâu, lão Đinh hạ chỉ phân công cậu cho tôi rồi."

Tiết Diễm hơi sửng sốt nhưng sau đó đã cười như không cười mà nói:

"Thầy sợ cậu đi gieo họa cho người khác à?"

"... Chứ sao." Thẩm Tịch nghiến răng nghiến lợi: "Thế nên về sau cậu

cũng cẩn thận chút, cẩn thận tôi gieo họa cho cậu."

Thẩm Tịch nói xong thì hừ một tiếng rồi xoay người đi chỗ khác mà

không để ý đến cậu nữa.

Khóe môi của Tiết Diễm hơi vểnh lên, cậu nhìn lon Coca chưa mở trên

bàn kia rồi nói nhỏ tới không thể nghe được.

"Tôi không sợ bị gieo họa."

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.