NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 181

Em gái đeo kính cầm quần áo cười tủm tỉm rồi đẩy cô vào phòng trang

điểm. Cửa đóng lại "cạch" một tiếng, em gái đó đã nhiệt tình nói chuyện với
cô: "Người em gái Thẩm không tệ, mặc bộ này là vừa in, không phải phải lo
đâu!"

Hố đã đào xong rồi, cô mà không nhảy thì đúng là có lỗi với người đào

hố.

Thẩm Tịch chấp nhận số phận mà thay quần áo, sau đó ngồi chết lặng

trước gương để em gái đeo kính trang điểm cho mình.

Có lẽ em gái đeo kính đã làm việc này nhiều rồi. Các bước đánh nền,

kẻ mày, đánh mắt, kẻ mắt, dán mi giả, đánh khối, đánh má của cô ấy rất lưu
loát, động tác vừa nhanh lại vừa chuẩn.

Cuối cùng, sau khi đánh son và dặm thêm phấn phủ xong, mặt cos

được trang điểm hoàn mỹ, xinh đẹp, đáng yêu đã xuất hiện. Em gái kia làm
rất thuần thục, mà tóc Thẩm Tịch vừa dài vừa mượt nên đội tóc giả cũng
không tốn nhiều thời gian.

Lúc Thẩm Tịch đi ra, Tiết Diễm đang ngồi chơi điện thoại trên sofa.

Cậu nghe được âm thanh mở cửa mới bất giác nhìn về phía đó.

Mà cái nhìn này lại khiến trái tim hụt mất nửa nhịp.

Quần áo hầu gái khiến dáng người nổi bật của cô thêm lả lướt, tinh tế.

Mái tóc hồng dài tới eo không quá khoa trương mà lại tôn thêm làn da trắng
hơn sứ của cô.

"Thế... Thế nào?"

Cô thận trọng như cô dâu thử váy cưới chờ chú rể nhận xét vậy, tay để

xuôi bên người cứ xoắn vào mãi. Thẩm Tịch sợ trôi son nên không dám cắn
môi, chỉ hơi hé ra mà không biết làm thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.