NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 199

Thẩm Tịch thấy mèo con không phản kháng thì bắt đầu thả lỏng. Dù

động tác tay của cô vẫn còn cứng ngắc, nhưng đã không còn đề phòng như
trước nữa.

Cô ngẩng đầu nhìn Tiết Diễm, vẻ mặt căng thẳng dần nhuốm thêm tia

mừng rỡ: "Hình như... cũng không khó lắm..."

Thẩm Tịch nói xong rồi lại chăm chú vuốt lông mèo con tiếp.

Tiết Diễm không nói gì mà chỉ rũ mắt nhìn cô.

Nữ sinh ghé vào cạnh giường, cô tì cằm lên cánh tay, một tay khác cẩn

thận vuốt lông mèo từng chút từng chút một. Tuy động tác của cô còn trúc
trắc nhưng lại dịu dàng vô cùng.

Ánh nắng từ bên ngoài chiếu lên người Thẩm Tịch, còn nhuộm vàng

mấy sợi tóc con lơ thơ trên đỉnh đầu cô. Sợi tóc nho nhỏ lại mềm cũng tựa
như lông mèo con mềm mại vậy.

Tiết Diễm vươn tay đặt lên đầu cô.

Cậu chậm rãi lại dịu dàng xoa đầu Thẩm Tịch trong ánh mắt khó hiểu

của cô.

Lúc cảm nhận được động tác của Tiết Diễm trên đầu mình, hô hấp của

Thẩm Tịch đều cứng lại, cô ngây ngốc nhìn cậu mà quên cả phản kháng.

Trên mặt nam sinh là vẻ dịu dàng hiếm có, vẻ dịu dàng ấy cũng tựa

như ánh mắt cậu nhìn mèo con vậy.

Trong một giây này, Thẩm Tịch nghe tim mình đập rộn ràng.

Nhưng một giây sau, cô lại nghe thấy nam sinh than thở: "Cuối cùng

cũng tìm được đồng loại có trí thông minh giống cậu, tôi vui lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.