NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 234

Vì vừa rồi quá mất mặt nên Thẩm Tịch không dám đối mặt với cậu, cô

lắp bắp: "Có... Có chuyện gì, cậu nói đi."

Tiết Diễm cũng hơi quay mặt đi, mắt cậu chỉ dám nhìn chằm chằm

xuống mặt đất: "Mấy ngày nay cậu giận tôi à?"

Thẩm Tịch không ngờ cậu lại hỏi chuyện này nên hơi sững sờ, cô cắn

môi nhỏ giọng nói: "Đâu... Đâu có."

"Thế sao cậu không để ý đến tôi?" Tiết Diễm quay đầu sang nhìn

Thẩm Tịch, giọng cậu còn có chút tủi thân mà đến chính cậu cũng không
ngờ tới.

Cậu nói xong lời này thì lại ho khan vì không tự nhiên, sau đó giải

thích: "Ý tôi là cậu không để ý tới tôi, làm mẹ tôi hiểu lầm hai chúng ta cãi
nhau."

Thẩm Tịch cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Nguyên nhân là do tôi, vì tâm

trạng của tôi không tốt lắm..."

Ngay cả cô cũng không hiểu được lần chiến tranh lạnh này.

Cô giận, giận cậu không thích mình, thế nhưng chuyện này thì nói sao

đây?

Rõ ràng là không nói ra được.

Thẩm Tịch bình ổn lại cảm xúc, rồi ngẩng đầu bắt đầu lấy cớ lung

tung: "Gần đây... bà dì của tôi tới, tâm trạng hơi cáu kỉnh..."

Cô nói xong thì lại mau chóng che miệng.

Không!

Cô cô cô đang nói gì thế này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.