NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 241

Nếu là bình thường, Thẩm Tịch nhất định sẽ mặt dày mày dạn tiện thể

đùa giỡn vài câu. Thế nhưng bây giờ không giống như trước nữa, mặt cô
chợt đỏ lên như ráng chiều nơi chân trời vậy. Cô lúng túng ngồi xuống rồi
trộm nhìn Tiết Diễm qua dư quang. Khi thấy ánh mắt đầy ý cười của cậu,
Thẩm Tịch suýt chút nữa đã bật khóc vì xấu hổ, rồi cả hai tai cũng bắt đầu
đỏ lên.

Nhưng khi cô lại nghe được sau tên mình không phải là Tiết Diễm, mà

là một bạn nam khác thì lại càng muốn khóc hơn.

Lão Đinh, đã nói là lâu ngày sinh tình mà lại. Nhưng tình này vừa mới

sinh, sao thầy đã đổi bạn ngồi gần rồi... Thầy... sao có thể ác độc đến thế!

Cô ủ rũ gục trên bàn, nhưng vẫn vểnh tai lên nghe tên của Tiết Diễm.

Khi nghe được Tiết Diễm sẽ ngồi cùng với Lâm Gia Âm, suýt chút nữa
Thẩm Tịch đã bật khóc.

Tiêu rồi, Lâm Gia Âm trí nhớ tốt, thông minh, lại còn là nữ thần chơi

piano. Eo nhỏ hơn cô, chân dài hơn cô, ngực... à ngực thì nhỏ hơn cô một
chút. Nhưng mà Tiết Diễm người ta có nhìn ngực đâu, chắc chắn cậu sẽ
thấy Lâm Gia Âm tốt hơn cô trăm lần!

Thẩm Tịch thấy sống không còn gì luyến tiếc nữa.

Khi đổi chỗ xong rồi, cô lại tiếp tục sống không còn gì luyến tiếc.

"Này Thẩm Tịch, sao lại không vui thế?" Bạn ngồi cùng bàn mới Lại

Hoành gõ bút vào đầu cô như gõ mõ.

Mọi người đã học cùng lớp hơn một năm nên cũng rất thân quen. Lại

Hoành và Thẩm Tịch đều là người tương đối hoạt bát, nói đơn giản chính là
nói lắm, chỉ cần quen một chút là không còn dửng dưng được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.