NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 293

Thẩm Tịch còn hẹn tới nhà Tiết Diễm tự học, nên đã nói rõ với bà

Thẩm từ trước khi ăn cơm. Sau khi cơm nước xong cuôi, cô lên tiếng chào
hỏi rồi đứng dậy muốn đi thì bị Lê Trịnh Hùng gọi lại: "Tiểu Tịch này, để
Lê Giai đưa cháu đi."

Thẩm Tịch còn chưa từ chối, thì Lê Giai luôn trầm mặc lúc ăn cơm bây

giờ cũng nghe lời đứng lên.

Dù trong lòng Thẩm Tịch không muốn nhưng cũng bất đắc dĩ đồng ý.

Sau đó cô cùng sóng vai với Lê Giai đi về phía nhà mình.

"Học lớp 12 à?"

Lê Giai vẫn luôn trầm mặc đột nhiên lại mở miệng, Thẩm Tịch kinh

ngạc tới giật nảy, sau đó vội vàng đáp lại: "À vâng."

"Anh đang học đại học năm 2." Lê Giai phối hợp tiếp lời, lúc này anh

ấy lại thêm hiền hòa chứ không lạnh nhạt như lúc ở trên bàn cơm: "Vừa rồi
ngại quá, anh cũng không biết ứng xử thế nào trong trường hợp kia."

Thẩm Tịch lập tức thấy như tìm được người cùng khổ, suýt nữa cô còn

không nhịn được mà gật đầu mạnh mấy cái. Có điều, giọng nói chuyện của
cô lúc này vẫn còn rất khách khí: "Em cũng không hiểu lắm."

"Nhìn ra rồi." Lê Giai cười. Ngoại hình của anh ấy thuộc về kiểu dịu

dàng, nhưng lại hoàn toàn khác với kiểu giả vờ dịu dàng của Giang Diệc
Đường. Trong lúc cười, anh ấy còn hơi ngượng ngùng, vì thế lại càng giống
với thiếu niên ôn nhuận thời cổ.

Anh ấy cười một tiếng khiến Thẩm Tịch cũng thoải mái hơn nhiều. Cô

vốn là kiểu nói chuyện với ai cũng hợp phách, nếu không vì quan hệ đặc
biệt giữa hai nhà, sợ là Thẩm Tịch đã mở máy hát từ lâu mà không ngừng
được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.