NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 300

"Cậu thế mà lại chọn kẹo trái cây á." Thẩm Tịch mở to hai mắt để

cường điệu rồi ném kẹo trái cây lên bàn cậu. Cô nâng kẹo sữa trước ngực
mà diễn vẻ đau khổ: "Lần trước chọn kẹo sữa còn luôn miệng nói thích kẹo
sữa người ta. Bây giờ lại chọn kẹo trái cây, cậu là đồ lừa đảo!"

"..."

Tiết Diễm cười bất đắc dĩ rồi vươn tay ra xoa đầu cô: "Chỉ giỏi diễn."

"Đừng làm rối tóc tôi! Lát còn phải lên sân khấu hát hợp xướng đó."

Thẩm Tịch tránh tay của cậu rồi vội vàng vuốt lại tóc cho mình. Sau đó cô
nắm tay thành quyền mà gập trước ngực, diễn kiểu anh hùng khẳng khái
chịu chết trên TV: "Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng tóc không thể
rối!"

Lần này Tiết Diễm không vò đầu cô nữa mà đổi thành bẹo má: "Sao

cậu đáng yêu thế hả."

"Phụt khụ khụ khụ..."

Một tràng ho khan tan nát cõi lòng truyền tới từ cửa khiến hai người

giật mình. Họ bất giác nhìn ra cửa thì thấy người tới, sau đó mới thở dài
một hơi.

Giang Diệc Đường vọt tới trước mặt Tiết Diễm, mặt lại như gặp quỷ:

"Tiết Diễm, cậu vẫn là Tiết Diễm tôi quen đó hả! Không phải có người đeo
XX của cậu rồi mạo danh đó chứ?"

Cậu ấy nói xong thì đưa tay sờ mặt Tiết Diễm, nhưng lại bị đối phương

dùng sách Toán đập vào đầu: "Cút."

Giang Diệc Đường bình tĩnh lại rồi thu tay, nghiêm túc nói: "Vẫn là

người xịn rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.