NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 466

Thẩm Tịch vốn đang mặc đồ ngủ tự mang của mình, lúc này lại chỉ

mặc áo sơ mi nam màu trắng dài tới bắp đùi, chân trần đứng ở phòng khách.

Tóc cô lộn xộn, chiếc sơ mi duy nhất trên người cũng dúm dó, hai cúc

áo không cài lộ ra xương quai xanh tinh xảo và bả vai trắng nõn.

Mặc sơ mi này khiến đôi chân của cô càng thêm thon dài và cân xứng,

trên bàn chân trắng nõn là màu đỏ dễ thấy của sơn móng tay tối qua, vì vậy
trong thanh thuần còn pha thêm chút dụ hoặc.

Cô xoa xoa hai mắt ngái ngủ và khuôn mặt hơi sưng như vừa tỉnh, sau

đó lẩm bẩm: "Tiết Diễm, mới sáng ra mà ai đã đến thế?"

Hết chương 49.

Lời của tác giả: Thánh diễn nghìn năm Thẩm Tịch lại tái xuất giang

hồ!

*

Nói thêm ở đây một chút về việc Tiết Diễm luôn bị dây dưa, nhưng vì

sao lại không nói thẳng với cô ta? Một là bọn họ là đồng nghiệp ngẩng đầu
không thấy cúi đầu gặp, trong thế giới của người trưởng thành, khi làm gì
đều phải để tâm tới hậu quả, thế nên cậu ấy vẫn luôn khoan nhượng như
vậy.

Hai là dù sao kia cũng là một cô gái, vì giáo dưỡng nên cậu ấy không

thể nặng lời với con gái được (Thời cấp 3 thường chọc tức Thẩm Tịch vì
muốn trêu cô ấy, khiến cô ấy chú ý, thời cấp 3 cũng chưa quá trưởng thành.)

Cậu ấy thấy cách xử lý tốt nhất với việc cô gái kia dây dưa là không

quan tâm, để đối phương biết khó mà lui, nhưng không ngờ đối phương mặt
dày mày dạn tới mức động chạm tới Thẩm Tịch, thế nên cậu ấy mới bùng
nổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.