NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 496

Thẩm Tịch và Lê Trịnh Hùng liếc nhau rồi ăn ý nhún vai, sau đó ngoan

ngoan trở lại phòng khách, rời xa phòng bếp.

Thẩm Tịch đột nhiên nhớ đến chuyện gì nên tự giác chạy vào trong

phòng, sau đó thành thạo mở va li ra, lấy hộp gỗ đưa cho Lê Trịnh Hùng,
còn hơi tiếc nuối nói: "Chú Lê, lần trước tới thành phố B cháu mua quà này
cho chú, nhưng cháu không hiểu các loại trà, đây là hiệu Tiết Diễm chọn
đấy ạ."

Cô mua từ lúc nghỉ Quốc khánh nhưng vẫn chưa được về nhà, bây giờ

mới có thể tặng được.

Lòng Lê Trịnh Hùng vui vẻ vô cùng, ngoài miệng lại đau lòng nói: "Về

thì về thôi, còn mua quà gì nữa, cái này..."

"Mua quà gì?"

Ông còn chưa nói hết lời đã bị bà Thẩm trong phòng bếp cắt ngang. Bà

Thẩm đứng ở cửa phòng bếp mà nhìn về phía bên này, trong tay bà đang
cầm cái nồi, người lại tự nghĩ lung tung: "Biết ngay lại tiêu tiền vớ vẩn, mua
những thứ đồ chơi này chỉ phí tiền."

"Con lấy tiền làm thêm mua mà..."

Thẩm Tịch nhỏ giọng phản bác một câu, rồi lại moi cây trâm từ trong

túi ra mà bất mãn với bà Thẩm: "Vậy cái này cũng tính là đồ chơi phí tiền,
con trả về nhé?"

"Đã mua rồi còn trả về cái gì?" Bà Thẩm đổi giọng ngay lập tức, bà

mất tự nhiên ho khan một cái, rồi lại sợ Thẩm Tịch trả về thật nên dặn dò Lê
Trịnh Hùng: "Lão Lê, anh nhận giúp em trước đi."

Lê Trịnh Hùng lắc đầu đầy bất đắc dĩ, nhịn cười nhận lấy cây trâm, rồi

lại như nhớ ra điều gì mà thuận miệng nói: "Đúng rồi, Tiểu Tịch, chú với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.