NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 61

Mí mắt Thẩm Tịch giật giật điên cuồng, cô kích động gào lên: "120?

Mới một kì mà bắt tôi tăng 30 điểm, cậu muốn tôi đi chầu trời chắc!"

"31-35 điểm mới đúng..." Tiết Diễm chậm rãi uốn nắn cô: "Điểm Toán

của cậu vẫn chưa đạt chuẩn."

Thẩm Tịch: "..."

Cô sẽ bất chấp tất cả vì danh tiếng, vì truyện, vì truyện tái bản!

Thẩm Tịch bình phục lại cảm xúc rồi chăm chú nhìn cậu, sau đó trầm

giọng nói: "Được, 11 giờ tối nay tới sảnh lớn dưới nhà tôi lấy truyện."

Cô hung dữ nói: "Nhớ kỹ lời hôm nay của cậu đấy!"

Tiết Diễm nhíu mày: "Đương nhiên, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy

(1)."

(1) Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy: Một lời quân tử nói ra, bốn

ngựa không đuổi kịp.

Hừ! Cậu mà là quân tử nỗi gì, cậu là đồ tiểu nhân đắc chí!

Thẩm Tịch mắng thầm một câu trong lòng như thế.

Cô vừa xoay người định đi thì bị người phía sau gọi lại: "Thẩm Tịch."

Thẩm Tịch dừng bước rồi xoay người, tức giận hỏi: "Lại làm sao nữa?"

Tiết Diễm cười trầm thấp ra tiếng bởi dáng vẻ tức giận của cô rất giống

mèo con xù lông.

Giọng thiếu niên trong sáng, lại không mất đi vẻ phấn chấn như cơn

gió nhẹ mùa hạ thấm vào tim gan vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.