NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 82

Nhỡ đâu về nhà mình cần đọc sách thì làm thế nào?

Cô nghĩ như vậy.

Có điều cái "nhỡ đâu" này chưa từng xảy ra.

Ảo giác của học sinh lớp 12 chính là:

Thầy cô sẽ quên giao bài tập.

Sau lần thi này mình nhất định sẽ hối cải để trở thành một người mới.

Sau khi về nhà nghỉ, mình nhất định sẽ học hành chăm chỉ.

Khó lắm mới nhồi nốt đống văn phòng phẩm vào chỗ hổng cuối cùng

thì lại không kéo nổi khóa vào.

Thẩm Tịch xốc xốc lại cặp sách, sau đó lúc đeo lên lưng thì suýt bị đè

tới khuỵu xuống đất.

Đậu xanh rau má, nặng thế!

Cô nghiến răng nghiến lợi đứng lên thì thoáng trông thấy ánh mắt chứa

ý cười của Tiết Diễm ở bên dưới.

Thẩm Tịch hất hàm rồi lạnh lùng mà cao quý hừ một tiếng.

"Cậu biết bây giờ cậu giống gì không?" Tiết Diễm đột nhiên mở

miệng.

Thẩm Tịch liếc nhìn cậu: "Cậu muốn nói tôi giống rùa chứ gì? Hừ, dù

có là rùa thì sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi vượt qua được con thỏ cao
ngạo nhà cậu."

Tiết Diễm "ồ" một tiếng: "Thì ra cậu cũng biết chuyện rùa và thỏ chạy

thi cơ à, tôi đánh giá thấp cậu thật rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.